Thơ thẩn

Cứ vào tầm ấy mỗi năm lại dở máu thi sĩ làm thơ con cóc.

Viễn biệt

Nhân sinh chẳng thẹn vẫn bi ai

Chén tửu vơi vai đã rớt đài

Tỉnh giấc men say lòng vỡ lẻ

Cường thân kiện thể có nào sai

Mạc Dạ

Độc bước

Năm nay tình trạng vẫn y nguyên

Cố gắng nên nay đã ít hiền

Vì đấng sinh thành mà phải diễn

Anh Hùng quả khó ngộ thuyền quyên

Mạc Dạ

Phong ca

Phong ca vân vũ một sắc trời

Dựa ô cửa sổ ngắm trăng chơi

Trăng cố tròn trịa vẫn lẻ chiếc

Người dù hiền hậu vẫn đơn côi

Mạc Dạ